Nghị lực phi thường của cậu bé viết chữ, đánh máy bằng chân

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Không có đôi tay lành lặn, thế nhưng em Trần Văn Huy (20 tuổi) ở An Giang có thể viết chữ, gõ máy tính, chỉnh sửa video bằng điện thoại, thậm chí xỏ chỉ… với đôi chân của mình.
Nghị lực phi thường của cậu bé viết chữ, đánh máy bằng chân
Ban đầu, để điều khiển viết em tập vẽ trước, em cứ vẽ nghuệch ngoạc đến khi các ngón quen với việc cầm viết, Huy mới bắt đầu nắn nót từng chữ (Ảnh: Bảo Kỳ).

Tên thân thương "cậu bé viết chữ bằng chân"

Tìm về ấp Bình Thới, xã Bình Thủy, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang hỏi thăm nhà cậu bé viết chữ bằng chân thì từ trẻ tới già ai cũng biết Trần Văn Huy. "Cậu bé viết chữ bằng chân" là cái tên thân thương mà nhiều người gọi em với sự cảm phục và một tình yêu thương nồng ấm.

Không có đôi tay lành lặn, thế nhưng em Trần Văn Huy (20 tuổi) ở An Giang có thể viết chữ, gõ máy tính, chỉnh sửa video bằng điện thoại, thậm chí xỏ chỉ… với đôi chân của mình.Sinh ra đã bị dị tật đôi tay, suốt 20 năm qua, Huy tự học cách làm mọi việc từ ăn cơm, đánh răng, đến cầm bút, viết chữ, đánh máy vi tính,… thậm chí xỏ kim chỉ bằng đôi chân khuyết tật của mình.

Huy sinh ra và lớn lên trong gia đình khó khăn, cha mẹ em quanh năm làm thuê kiếm sống. Bà Nguyễn Thị Nương (mẹ của Huy) tâm sự, mang thai hơn 9 tháng ròng rã, ngày bà Nương lâm bồn chẳng nghe được tiếng khóc của con. Sau đó, bác sĩ phải hồi sức cấp cứu, 30 phút sau Huy cất tiếng khóc.

Nghị lực phi thường của cậu bé viết chữ bằng chân

Sinh mạng được cứu sống nhưng thân thể Huy lại không giống đứa trẻ nào, tay chân em co quắp, không cử động như người thường. "Nuôi thằng Huy cực gấp 10 lần đứa trẻ khác. Đến 4 tuổi nó mới biết nói, khoảng 6,7 tuổi mới biết đi. Để đi được tôi không đếm nổi mình đã bồng con đến bao nhiêu bệnh viện, phòng khám có cả Đông- Tây y chạy chữa, tôi cứ sợ con bị liệt suốt đời", bà Nương kể.

Theo lời mẹ Huy, quá trình để em tự đứng trên đôi chân của mình chẳng thể dễ dàng, bàn chân yếu ớt lòng bàn chân chẳng bằng phẳng, các ngón chân cũng không đều nhau. Đôi tay co quắp bẩm sinh chẳng có thể bám lấy vật gì làm điểm tựa mỗi khi đứng dậy, Huy lại ngã xuống đất, có khi đập cả đầu vào tường nhà.

Ban đầu, em tập vẽ trước, em cứ vẽ nguệch ngoạc đến khi các ngón quen với việc cầm viết, Huy mới bắt đầu nắn nót từng chữ (Ảnh: Bảo Kỳ).

Cứ thế, vết sẹo cũ chưa lành thì vết thương mới lại xuất hiện trên c‌ơ th‌ể, vậy mà Huy rất ít khi khóc. Và rồi, những bước chân xiêu vẹo, chao đảo cũng dần vững vàng, rắn rỏi sau một quá trình luyện tập gian khổ.

Mở cánh cửa cuộc đời bằng đôi chân

Bà Nương kể, năm 9 tuổi thấy các bạn cùng trang lứa cắp sách đến trường, Huy cũng nằng nặc đòi đi học. Thấy vậy, bà lo lắng lắm, bà sợ Huy bị tật hai tay thì làm sao cầm bút viết được. Nhưng rồi, nhìn khát khao được đến trường của con trai, bà đánh "liều" dẫn con đến trường xin nhập học. Lúc đầu, nhà trường tỏ vẻ ái ngại, nhưng thấy sự quyết tâm và hiếu học của Huy nên đã nhận cháu vào lớp một.

Không chỉ viết chữ, Huy còn biến đôi chân của mình trở thành công cụ "đa năng". Em có thể sử dụng máy tính, đánh văn bản, lướt điện thoại, chỉnh sửa video hay thậm chí xỏ kim giúp mẹ (Ảnh: Bảo Kỳ).

Không có tay, Huy tập viết chữ bằng chân. Ban đầu, em tập vẽ trước, em cứ vẽ nguệch ngoạc đến khi các ngón quen với việc cầm viết, Huy mới bắt đầu nắn nót từng chữ.

Những ngày luyện chữ với Huy là một cực hình đầy đau đớn, lưng em cúi sát xuống bàn, đầu nghiêng vẹo sang một bên, bàn chân kẹp bút mỏi nhừ, các kẽ ngón chân sưng tấy lên, tóe máu…

Những con chữ xiêu vẹo, méo mó không ra hình ra dạng ban đầu nhưng dần dần, được thay thế bằng nét chữ tròn trịa, đều đặn hơn. Bây giờ, chữ của Huy cũng đẹp không thua kém gì các bạn trong lớp.

Huy gõ máy tính bằng chân khá nhanh (Ảnh: Bảo Kỳ).

Không chỉ viết chữ, Huy còn biến đôi chân của mình trở thành công cụ "đa năng". Em có thể sử dụng máy tính, đánh văn bản, lướt điện thoại, chỉnh sửa video hay thậm chí xỏ kim giúp mẹ.

Huy cho biết, học xong cấp 2 em được thầy cô định hướng sang học hệ giáo dục thường xuyên của trường Trung cấp Kinh tế - Kỹ thuật An Giang. Tại đây, sáng em học kiến thức phổ thông như các bạn, chiều em học lớp Tin học văn phòng. Song song đó, Huy còn học thêm chứng chỉ nghề Kế toán doanh nghiệp, vừa tốt nghiệp phổ thông em cũng đã được cấp chứng chỉ nghề.

Huy bên cha mẹ (Ảnh; Bảo Kỳ).

"Trừ việc chạy xe, những việc khác em đều có thể thực hiện chỉ với đôi chân của mình. Em rất thích đá banh, trước dịch hầu như tuần nào bạn em cũng đến nhà chở em đi đá banh. Tuy c‌ơ th‌ể em khác biệt nhưng em không còn tự ti nữa. Em tự hào vì em có đôi chân khỏe mạnh, làm được nhiều điều không phiền hà ai", Huy tự tin nói.

Ông Nguyễn Tấn Nhựt - Trưởng khoa Giáo dục thường xuyên Bộ môn chung của trường Trung cấp Kinh tế - Kỹ thuật An Giang cho biết, Huy là một trong những học trò đặc biệt nhất của trường. Em rất chăm học, ngoan hiền và hay tham gia cổ vũ cho các hoạt động thể thao, văn nghệ.

"Học lực của Huy ở mức trung bình khá, hằng năm đều được nhà trường và Công ty Xổ số kiến thiết An Giang cấp học bổng. Trong kỳ thi tốt nghiệp THPT 2021, dù nằm trong đối tượng được đặc cách xét tốt nghiệp nhưng Huy vẫn cố gắng phấn đấu, chăm chỉ đến lớp đều đặn", ông Nhựt nhận xét.  

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật